Bích Ngọc - 13:50 02/07/2020
Đà Lạt trước đây là một vùng đất yên bình bao quanh là núi đồi, nằm ẩn mình nơi góc nhỏ và tách biệt với những đô thị xa hoa tráng lệ. Đà Lạt thời đó vẫn con khá lạc hậu. Những con đường xi măng cũ kĩ, xe cộ thưa thớt, những khu nhà kiểu Pháp bạc màu theo năm tháng,.. toát lên vẻ giản dị, chân chất nhưng cũng rất mộng mơ.
Đà Lạt xưa ẩn dấu trong mình nét đẹp hoang sơ. Những mái nhà lấp ló sau hàng cây xanh ngát, đường phố không quá đông đúc, con người chậm rãi sống và làm việc. Một bức tranh chân thật nhất về Đà Lạt cho ta thấy được nơi đây từng yên bình, khác lạ hơn rất nhiều so với hiện tại.
Một nét riêng và nổi bật của Đà Lạt thời đó là thành phố sở hữu nhiều ngôi nhà với kiến trúc cổ Pháp. Những công trình kiến trúc đều có cơ sở thiết kế phù hợp với điều kiện tự nhiên của và điều kiện sinh hoạt của người dân. Tuy mang dấu ấn của các nhà kiến trúc người Pháp, nhưng những kiến trúc sư này khi sáng tác, thiết kế các công trình cũng đã chịu ảnh hưởng của đặc điểm thiên nhiên Đà Lạt.
Phương tiện đi lại trước kia chủ yếu là những loại xe thô sơ, gần gũi với hoạt động hằng ngày. Các loại xe chính có thể kể đến bao gồm là xe đạp, xe bò, xe ngựa, cao cấp nhất là những loại ô tô đầu tròn. Tuy nhiên các bà, các mẹ lại "mê" đi bộ hơn. Ngày xưa các hàng quán Đà Lạt khá thưa thớt, chợ được nhiều người lựa chọn đẻ mua sắm, ăn uống,.. Hình ảnh những người phụ nữ cùng rủ nhau đi chợ đã thành nét văn hóa đẹp mà không phải nơi nào cũng có.
Chợ Đà Lạt vào ở thời "ông bà anh" vẫn còn đơn giản, hơi hướng phong cách của chợ quê, không được xây dựng hiện đại và tiện nghi như bây giờ. Tuy nhiên một số khu vực từ đó đến nay vẫn được giữ nguyên mang đậm màu sắc của thời gian như: Chợ lầu, khu HongKong mà các bạn trẻ hay ghé check-in,..
Ngày đó người ta không dùng xe để chuyên chở các đồ dùng cần bán, người Đà Lạt hay dùng đôi quang gánh nhất. Đôi quang gánh là hình ảnh quen thuộc của nhiều thế hệ và mang những giá trị đặc biệt không thể nào tả hết. Chính đôi quang gánh ấy đã giúp sức người mẹ, người cha nuôi lớn các con ăn học, nó chính là nét đẹp của con người lao động và cũng là một nét đẹp khó quên của Đà Lạt thời chưa 4.0.
Có một điều không thể nào thay đổi từ xưa đến nay của người dân Đà Lạt là cà phê sáng sớm. Những quán nhỏ với vài ba chiếc bàn, chiếc ghế, bảng hiệu cũ kĩ đã bạc màu từ lâu, ở đó người ta cùng sẻ chia những câu chuyện đời thường, cùng nhâm nhi tách cà phê ấm nóng, đậm đà hương vị. Chỉ vậy thôi mà người ta nhớ mãi, sáng nào không đi lại cảm thấy nhớ..
Trước đây người ta chỉ pha cà phê chủ yếu bằng phin, bằng vợt chứ không sử dụng máy như hiện nay. Vì pha bằng tay nên chắt chiu được những hương vị thơm ngon, đậm đà nhất của hạt cà phê. Hình ảnh người chủ quán nâng niu, cẩn thận tạo ra những tách cà phê đậm đà thật đẹp làm sao. Để lưu giữ những nét đẹp dân dã ấy, hiện nay Đà Lạt cũng có nhiều quán cà phê tái hiện lại phong cách ngày xưa như cà phê Cô Bông, quán cà phê Bà Năm, …
Đà Lạt ngày càng đổi mới theo hướng tích cực, vẫn là nét đẹp giản dị, mộng mơ ấy nhưng nó rạng rỡ và nhiều màu sắc hơn. Tuy những giá trị cũ dần mất đi nhưng thay vào đó là những điều tốt đẹp luôn hướng đến nơi đây. Đà Lạt luôn khiến bất cứ ai mê mẩn dù là ngày trước hay là bây giờ.
Bích Ngọc