Bích Ngọc - 13:51 16/03/2021
Trong tâm trí nhiều người Đà Lạt vẫn còn hình ảnh ông chủ tiệm thấp lùn, lúc nào cũng mày râu nhẵn nhụi, mái đầu tóc hoa râm luôn dính liền với chiếc mũ feutre, ngay cả lúc đang đứng múc phở ra tô. Chắc hắn vẫn chưa quên cái phong thái nhàn nhã của ông, không vội dù khách đông, không bực dù có ai đổi phở, lúc nào cũng chậm rãi, chăm sóc từng tô phở trước khi nó đến tay thực khách. Người khách nào vào tiệm ông cũng có cảm tưởng được ông chủ dành cho sự chăm chút chu đáo.
Ngoài cái cung cách điềm đạm, vui vẻ, và sự sạch sẽ tuyệt đối còn có chất lượng tô phở thơm phức. Thực khách ở đây cũng tạo nên một khung cảnh đặc trưng của tiệm ông: không ai to tiếng, không ai dời ghế chỗ này qua chỗ khác, không ai đi lại ồn ào. Tất cả đều ăn mặc lịch sự như cái lịch sự hằng ngày trong thành phố nhỏ rất Tây này. Tất cả như đã lập trình để tạo nên một hình ảnh đẹp đẻ của một góc Đà Lạt mà không cần nhiều khoa trương hay màu sắc chói chang.
Thông thường, tâm trí con người, nhất là lớp người mới lớn còn trong tuổi thanh xuân, dễ dàng ghi nhận một hình ảnh, âm thanh “hay hay” nào đó, ở một thời điểm nào đó, trong một không gian nào đó. Và hình ảnh, âm thanh ấy ngủ quên trong ký ức rất lâu, nhiều năm, cho đến một hôm, bỗng nó bị đánh thức và người ta chợt cảm thấy vô cùng lưu luyến những kỹ niệm xưa. Và có cái gì rất lạ trong lòng thôi thúc bạn phải tìm gặp lại những thứ ấy.
Sau 75, ở miền Nam mọi thứ đều thay đổi: tiệm phở Bằng đã thay đổi địa điểm, cung cách phục vụ đã khác, thực khách bây giờ phần đông là những con người hoàn toàn xa lạ, mạnh ai nấy ăn cho xong rồi đi.
Ngày xưa ông chủ đích thân nấu phở, miếng thịt bò bây giờ không mềm như miếng thịt bò hồi đó, nước phở bây giờ cũng không ngọt bằng nước phở ngày xưa. Trong quán hồi đó toàn người Đà Lạt nên ai cũng quen, ngồi vào bàn nào cũng có người trò chuyện, tự nhiên ăn thấy ngon miệng.
Nhiều người xa quê chỉ muốn trở về để thưởng thức một tô phở Bằng. Dù hương vị có phần đổi thay nhưng có chăng người ta muốn tìm kiếm hay có thể là níu lại những kỉ niệm xưa cũ. Phở Bằng vẫn còn đó, nhưng chủ quán cũng đã đổi, chắc hẳn là không ngon bằng ngày xưa và người ngồi cùng bàn năm ấy nay cũng đã vắng bóng...
Trong nỗi tiếc thương vô hạn, rồi đây còn ai nhắc tên quán phở Bằng Đà Lạt một thời xa xưa?
Bích Ngọc
Theo Đà Lạt Dấu Yêu